Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

ĐẾM THỜI GIAN TRÔI...




....... Khép lại những kí ức từng làm em đau khổ , khép lại những ước mơ từng làm em ảo mộng , khép lại vào một góc khuất nào đó bên lề trái tim anh ... Lặng im , cho bản thân em một chút nghỉ ngơi giữa bộn bề lo toan , giữa ngổn ngang cảm xúc hoang mang , lạc lối và cũng là để cho anh một chút bình ổn giữa những yêu – ghét , nhớ – quên , hư hư – thực thực ...... Anh cần điều đó và em cũng thế … Lặng im trong lúc này đơn giản với em là bình tâm lắng nghe…. Nghe bước chân thời gian đang ngày từng hối hả trôi qua . Nghe trong em tiếng đêm ngao ngán thở dài , đồng cảm che giùm em những giọt nước mắt khẽ lăn dài trong xót xa , tiếc nuối , trong bẽ bàng , đắng cay …Em đã khóc và chắc anh cũng chẳng vui gì. Nhưng nước mắt lúc này sao mà nhẹ tênh đến thế , không mặn mòi vị chia ly , không đau đáu vị xa cách , không nhoi nhói vị buồn tênh…. Nước mắt là người tình trung thành của em, chỉ lặng lẽ đến với em khi màn đêm buông xuống. Nước mắt dạy em sống để quên một người. Nước mắt tập cho em thói quen tìm đến nó khi em cô đơn , trống vắng nhất . Nước mắt ôm lấy bờ mi em, vành môi em , khóe mắt em , khiến em quên mất mình đã từng có một cuộc tình với anh . Lặng im trong lúc này đơn giản với em là quá mệt mỏi…. Đã quá mệt nhoài với cuộc sống không nơi nương náu , với hành trình độc bước của riêng mình . Đường còn dài mà chẳng ai muốn bước đi cùng em . Đường còn vời vợi xa mà chẳng ai thật lòng sẻ chia cùng em những lúc em vui, cả khi em buồn….Mệt mỏi… anh củng sẻ bỏ em mà ra đi ....Ai sẽ cho em bờ vai để em dựa vào , cho em vòng tay để dìu em bước tiếp , cho em tâm hồn để em tá túc khi em quá cô đơn , cho em trái tim để em nương náu trong yên bình và vượt qua những tháng ngày giông bão . Chẳng có ai và em chua xót nhận ra em cũng chẳng cần ai nữa….. Mệt mỏi… thì em sẽ nghỉ một chút để lấy lại sức rồi đi tiếp , lại sống tiếp với những ưu ái , ân huệ nhỏ nhoi mà cuộc đời ban cho , lại bước tiếp trên con đường kiếm tìm hạnh phúc , lại tiếp tục chia sẻ để được sẻ chia , tiếp tục quan tâm để được quan tâm , tiếp tục yêu thương để được thương yêu... rồi lại cười hài lòng với chính mình và bước tiếp vì cuộc đời còn dài , ước mơ với cuộc sống này còn đây… chưa cho phép em được dừng lại , được nghỉ ngơi. Lặng im trong lúc này đơn giản với em là bình tâm để sáng suốt lựa chọn…. Nhớ hay quên, quên hay nhớ , tiếp tục hay dừng lại, đối mặt hay trốn tránh , lặng im hay lên tiếng... và chắc chắn khi bình tâm trở lại em sẽ có câu trả lời cho chính mình, sẽ đưa ra những quyết định không làm mình phải thất vọng hay nuối tiếc .Trong giây phút này đây, em đang nghĩ về tất cả , về gia đình , công việc , bạn bè , về anh và cuối cùng em nghĩ cho em ........ (còn nữa)

 NNP P/S:Dòng cảm xúc đến đây,Nguyên bỗng ..khựng lại vì còn...đang nghĩ .Nên,những suy nghĩ,những chia sẻ chân tình,ấm áp xuất phát từ suy nghĩ của Các bạn sẽ là nguồn cảm hứng để biết đâu Nguyên nguyên có thể viết tiếp những dòng tiếp của entrer này hay hơn,có đầu có cuối hơn . Tuần mới Nguyên mến chúc các anh chị,các bạn thương mến của Nguyên nhiều niềm vui-ấm áp và luôn bình an,công việc hiệu quả như ý nhé!


Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

THA THỨ



Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương
Hình như chưa bao giờ tôi thấy mình yêu thương cuộc đời như lúc này. Không phải vì tôi vừa gặp may hay vừa nhận được sự yêu thương từ mọi người mà trái lại tôi đang bị xúc phạm. Vậy mà thấy yêu đời mới lạ.
Cảm ơn cuộc đời khi tôi thấy mình may mắn vì tôi đã không xấu như họ.
Cảm ơn cuộc đời khi tôi thấy mình có đủ bình tĩnh để không phải tuôn ra những lời lẽ xúc phạm tương tự để trả thù vì tôi sinh ra là không phải để nói những lời lẽ như vậy. Có một câu nói mà tôi rất tâm đắc vào lúc này: "Khi bạn ném bùn vào người khác, có thể trúng hay không trúng nhưng tay bạn thì đã vấy bùn''. Và tôi biết chính họ sẽ phải trả giá cho những điều đó.
Rất cảm ơn đời khi tôi có đủ bản lĩnh để nghe và bỏ qua những lời lẽ đó bởi nó không đáng làm cho tôi phải phiền lòng.
Và cũng cảm ơn cuộc đời khi tôi có đủ lòng vị tha để tha thứ cho họ bởi tôi biết rằng tha thứ làm cho con người ta thay đổi và nâng chất bản thân mình lên. Và tôi đã cố gắng.
Cuộc đời vốn ngắn ngủi và hạnh phúc cũng rất giản dị.
Luôn lắng nghe và chiêm nghiệm bản thân mình để biết đâu là đúng, đâu là sai.
Luôn yêu thương và chia sẻ với mọi người. Hạnh phúc là cho đi chứ không phải nắm giữ thật chặt. Hãy biết chấp nhận mà không đòi hỏi quá nhiều ở cuộc đời. Cuộc đời có vay, có trả và hãy đi lên bằng chính đôi chân của mình.
Sống tốt và tự điều chỉnh hành vi của mình trong mối quan hệ để thấu hiểu sâu sắc cái triết lý nhân sinh đầy tính nhân bản: ''Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau''.


Nguyên(ST)